Nhân Vật Lịch Sử
- Banner được lưu thành công.
- Nhân Vật Lịch Sử
Nguyễn Huân (1926–2017) là sĩ quan cấp cao trong Quân đội Nhân dân Việt Nam, hàm Trung tướng, nguyên Chánh án Tòa án Quân sự Trung ương từ năm 1981 đến 1993.
- Banner được lưu thành công.
- Nhân Vật Lịch Sử
Nguyễn Hảo (?-1909) là một thủ lĩnh nghĩa quân chống Pháp trong phong trào Cần vương tại Việt Nam cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20.
Ông là người làng Thượng An (nay thuộc huyện An Khê, Gia Lai). Hưởng ứng Phong trào Cần Vương, Nguyễn Hảo chiêu binh mãi mã và trấn thủ tại An Khê, Gia Lai với ba đội quân tinh nhuệ Sơn Hùng, Sơn Dũng và Hùng Dực. Với tài bắn tên thiện xạ, đội quân tinh nhuệ của ông đã làm quân Pháp khiếp sợ khi nhiều lần bị phục kích tại đèo An Khê - cửa ngõ phía đông của Tây nguyên, trong một thời gian dài quân Pháp không thể tiến quân lên Tây nguyên bằng con đường này.
- Banner được lưu thành công.
- Nhân Vật Lịch Sử
Nguyễn Hiền (chữ Hán: 阮賢, 1234 - 1255/1256) đỗ trạng nguyên khi 13 tuổi. Ông là người làng Dương A, huyện Thượng Hiền, phủ Thiên Trường (nay là xã Nam Thắng, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định).
Ông thi đỗ trạng nguyên khi mới 13 tuổi, trở thành trạng nguyên trẻ nhất trong lịch sử khoa cử Việt Nam, tại khoa thi tháng 2 năm Thiên Ứng Chính Bình thứ 16 (1247) thời vua Trần Thái Tông. Cùng năm đó có Lê Văn Hưu (黎文休) 17 tuổi đỗ Bảng nhãn và Đặng Ma La (鄧麻羅) 14 tuổi đỗ Thám hoa. Đây cũng là khoa thi đầu tiên trong lịch sử đặt ra danh vị Tam khôi, bao gồm trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa. Vì còn thiếu niên nên vua cho ông về quê 3 năm tu dưỡng, sau ra làm quan đến chức Thượng thư bộ Công. Về hưu, mất tại nhà. Có đi sứ nhà Nguyên vài lần.
- Banner được lưu thành công.
- Nhân Vật Lịch Sử
Thiệu Trị (chữ Hán: 紹治; 16 tháng 6 năm 1807 – 4 tháng 10 năm 1847), tên thật là Nguyễn Phúc Miên Tông (阮福綿宗), là vị Hoàng đế thứ ba của nhà Nguyễn, triều đại phong kiến cuối cùng trong lịch sử Việt Nam. Ông trị vì từ năm 1841 đến khi qua đời năm 1847, được truy tôn miếu hiệu là Hiến Tổ (憲祖).
- Banner được lưu thành công.
- Nhân Vật Lịch Sử
Nguyễn Hiệu (chữ Hán: 阮傚; 1674 - 1735) là một đại thần nhà Lê trung hưng trong lịch sử Việt Nam.