Bảo Đại - Hoàng Đế Cuối Cùng
Trong suốt chiều dài lịch sử của đất nước Việt Nam, dưới chế độ phong kiến, có những vị vua được lưu danh sử sách vì những chiến công lẫy lừng trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm, hay vì những công lao hiển hách trong sự nghiệp dựng nước. Cũng có người bị liệt vào hàng bạo chúa, hay mải ăn chơi sa đọa đến nỗi bị truất phế mà mất ngô Nhưng riêng Bảo Đại, ông hầu như được nhắc đến chỉ vì một thực tế duy nhất: ông là vị Hoàng đế cuối cùng của nước Việt Nam phong kiến.
Cho đến tận ngày nay, cuộc đời của vị vua này vẫn bị bao phủ bởi những giai thoại, mà phần nhiều trong số đó là bảy thực, ba hư. Để giúp bạn đọc hiểu rõ thêm về vị vua cuối cùng của triều Nguyễn Việt Nam, tác giả đã tập trung tham khảo nhiều tư liệu trong và ngoài nước, kể cả những người thân cận của Bảo Đại và cuốn hồi ký của chính ông mang tựa Le Dragon d’Annam (Con rồng An Nam) xuất bản tại Pháp năm 1980, qua đó hy vọng phác thảo nên những nét chính về chân dung của Bảo Đại, cũng như giúp bạn đọc phần nào giải mã được những bí ẩn nói trên, đồng thời cung cấp một cái nhìn chân thực hơn về Bảo Đại, người mà năm 1945 đã quyết định từ bỏ cương vị hoàng đế để trở thành công dân mới của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Đằng sau quyết định có tính lịch sử ấy là gì? Và điều gì đã xảy ra với Bảo Đại sau sự kiện hệ trọng ấy? Rốt cuộc, ai đã khiến Bảo Đại phải ôm hận mà từ bỏ quê hương? Tất cả sẽ có trong cuốn sách nhỏ này.
Nam Phương - Hoàng Hậu Cuối Cùng
Cuộc đời Hoàng hậu Nam Phương vẫn còn nhiều bí ẩn đối với người dân Việt Nam. Sau khi vua Bảo Đại thoái vị, từ bậc mẫu nghi thiên hạ, Nam Phương trở thành một người vợ, một người mẹ như bao người phụ nữ Việt Nam khác, sống vì chồng vì con. Bà được xem là người phụ nữ đẹp nhất nước ta lúc bấy giờ, nhưng chồng Bà - ông Cố vấn Vĩnh Thụy, tức vua Bảo Đại sau khi thoái vị - rất đa tình, da díu với nhiều người phụ nữ khác, Bà rất buồn nhưng cố giấu nỗi hờn ghen để giữ uy tín cho chồng.
Thời gian bà đưa con sang Pháp sinh sống, Bà viết thư gửi cho ông Vĩnh Thụy rằng: "Tất cả cuộc đời em thuộc về Mình, em chỉ sống vì Mình và đàn con mà thôi (thư viết ngày 3/5/1949)". Có lẽ thế mà suốt quãng đời sống tại Pháp, Bà luôn cô độc một mình cho đến lúc bệnh và qua đời.