Đời Sống Rộng Mở
'Suy nghĩ thoáng và nhìn rõ mọi việc, ấy là ta đã có được 'một đời sống rộng mở'!
Đời người sở dĩ ưu phiền trĩu nặng, cũng chỉ vì chúng ta suy nghĩ không thông thoáng, nhìn không rõ mọi việc. Giống như một căn nhà mà không có cửa ra vào, chúng ta cứ nhốt mình trong đó, thì làm sao mà vui cho được? Sống trong một tòa thành cổ mà mãi không ra khỏi thành, thì chắc hẳn các vị sẽ cảm thấy thế giới của mình vô cùng nhỏ hẹp. Chúng ta háo danh, nên bị danh trói buộc; chúng ta hám lợi, nên bị lợi bủa vây. Con người một khi đã rơi vào bể tình, thì sẽ yêu một cách mù quáng; yêu đến mức đánh mất tự do, yêu không lối thoát, tình yêu biến thành sự trói buộc, cũng chỉ vì chúng ta không có một tấm lòng phóng khoáng, độ lượng. Nếu cuộc sống không rộng mở, thì cuộc sống ấy sẽ bị gò bó, rập khuôn, cũng giống như người xưa đã nói “ếch ngồi đáy giếng”, thì làm sao có thể nhìn thấy được bầu trời rộng mênh mông bên ngoài?
Chúng ta đều là người phàm tục, nên đôi khi chỉ cần một người, một việc hay một câu nói cũng đủ để chi phối chúng ta. Trong cõi vô minh này, ta dễ bị cuốn vào vòng thị phi, nêu không có tấm lòng rộng mở, không có quan niệm phóng khoáng, mà muốn sống vui vẻ quả thật là khó!
Có người vì xem nặng tiền bạc, cam chịu làm nô lệ cho đồng tiền; vì coi trọng vật chất, tự biến mình thành “đầy tớ” cho vật chất. Lại có người lo giữ nhà cửa mà không dám đi chơi xa; nuôi thú cưng nên không cho chó, mèo của người khác vào bên trong. Vì muốn báo ân cha mẹ, có người sớm hôm chăm sóc, giữ gìn mộ phần cho cha mẹ, không biết đã hoang phí bao nhiêu tuổi thanh xuân? Thế nhưng lại có kẻ tham quan tiếc vị không từ mọi thủ đoạn để đạt được mục đích. Giả sử ta có được một đời sống rộng mở, 'tâm kia trống trải như hư không, mạch tư duy nhiều như cát sông Hằng', vậy thì làm sao mà lại bị những phiền não kia vây bám?..'
(Trích Đời Sống Rộng Mở)