Triết gia Bain (người Anh) đã phát biểu:

- Cười là đối ngược lại sự nghiêm trang. Hàng ngày đứng trước cái thế giới trang trọng và thúc bách của công việc, của bổn phận, chúng ta như bị trói buộc một cách căng thẳng vào mọi sự. Nếu thình lình thoát khỏi những ràng buộc ấy, (bằng tiếng cười) lập tức chúng ta cảm thấy vui sướng, phấn khởi, tình trạng này tương tự như đám học sinh trong giờ ra chơi.

 Đúng như vậy, cuộc sống càng khẩn trương thì tâm trí chúng ta càng khốn khổ vì bị trói buộc và luôn luôn tỏ ra căng thẳng. Nhất là trong nếp sinh hoạt của thời đại công nghiệp, con người hiện đại đã sử dụng nền văn minh tột đỉnh để sản xuất nhiều của cải hơn, nhiều tiện nghi hơn, đến mức thừa thãi, nhưng tiếc thay con người hôm nay lại có quá ít tiếng cười. Một bức ảnh gần đây của một tay săn ảnh người Mỹ đã cho chúng ta thấy, trên ảnh: từng đoàn người hối hả đi làm việc với khuôn mặt cứng đờ, ủ dột, lo âu mà không ai có một nụ cười. Ngay cả khi người ta đi chơi cũng vậy, (hoặc ngồi chuyện trò trong nhà hàng, quán cà phê chẳng hạn) luôn luôn hối hả, tất bật, nôn nóng, khẩn trương - không có bất kỳ một ai có thể chường ra một bộ mặt tươi cười, khoan khoái...